Chiều Đông gặp lại anh nơi con đường hoa
ngày xưa ta hò hẹn. Những cánh rơi như những kỷ niệm biêng biếc tương tư. Nỗi
nhớ thương làm lỗi một mùa Đông trên những đóa phù dung mềm lụa. Lòng người còn
nhớ chưa quên thuở nào.
Nhà em ở cuối con
đường hoa tím, tóc dài bâng khuâng ngủ quên mùa, đôi mắt em ướt tình đầu mới nở,
đóa mộng uyên ương còn nguyên cánh nhớ, trong tim người cũng còn nguyên kỷ niệm
một thời.
Mỗi lần gặp gỡ, mỗi
lần chia xa - ta lại hẹn nhau về cuối con đường hoa tím, những cánh phượng buồn
rơi như chiều xưa ta đi qua cánh cổng trường tìm những nhánh khô gầy mỏng manh
như những luyến thương đọng lại sau mùa. Ở nơi đâu ngọn gió về ru đời tình khúc
nhớ quên, ở nơi đâu cây lá ngủ yên bên trời hoa tím.
Hẹn anh ngày gặp gỡ,
hẹn anh ngày nối lại khúc tình du. Dẫu đi đâu về đâu, ta vẫn muốn một ngày tìm
lại con đường xưa. Vẫn muốn chìm đắm vào không gian của những thủy chung ngày
hai mươi tuổi. Một chiều gió lao xao trên những tàng cây, kỷ niệm rớt trên đôi
tay mềm rồi tan vào mạch máu. Như chiếc lá đầu tiên chạm vào tim của người thiếu
nữ, như tia nắng đầu tiên chiếu vào tim một chàng trai lần đầu rung động. Một đắm
đuối ngọt ngào khe khẽ lướt qua môi.
Hoa vẫn nở bên đường
một đóa chiều Đông. Anh nhận lấy giùm em những tương tư ngày cũ. Anh nhận lấy
giùm em câu trả lời cho một đoạn đường không có anh cùng đi về lối nhỏ. Anh nhận
lấy giùm em nụ cười của ngày gặp gỡ. Mình nắm tay đi về nơi hẹn ước ngày xưa.
Lòng đã nhớ thì
không quên, đã quên thì không nhớ. Em biết lòng anh vẫn nhớ lời hẹn cũ, nên chiều
nay màu áo trắng tìm về...Ngày ta gặp lại nhưng vẫn giữ nguyên nụ cười thời
sinh viên cháy bỏng, em đã ngoài hai mươi nhưng vẫn giữ đôi mắt trong của những
tháng ngây hồn nhiên tuổi học. Con đường hoa bao năm vẫn chẳng nhạt màu...
Trở về cuối con đường
hoa tím, anh mỉm cười nhìn vào đôi mắt em. Anh thì thầm em còn nhớ chăng ngày
xưa cũng nơi đây hai đứa mình hò hẹn. Cuối cuộc hành trình kết thúc gặp nhau.
Em chỉ khe khẽ gật đầu và im lặng để đắm chìm trong nỗi nhớ rất lâu. Em thấy
con tim mình tan ra trong những lời tình thơ ngọt ngào trên những ngọn cây đàn
chim đang góp lá về xây tổ, những cánh én đang từ phương Nam quay lại con đường
hoa tím. Những lá thư xanh màu rồi hồi sinh sau tháng năm cách xa và những mùa
lỗi hẹn trở về đây yêu thương tình nồng.
|
06/10/12
TÌNH KHÚC NHỚ QUÊN.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hoa nở bên đường một đóa chiều Đông.
Trả lờiXóaAnh nhận lấy giùm em những tương tư ngày cũ.
RẤT THƠ EM NHỈ
Những cánh hoa rơi biêng biếc tương tư.
XóaNhớ thương một mùa Đông còn nỗi nhớ chưa quên!.
Mừng anh đã đến.
ANH ĐƯỢC TEM VÀNG RÙI
Trả lờiXóaDa, em xin chào anh Ngô Đức sang thăm...chúc mừng anh đã đạt tem vàng....
Trả lờiXóa