Vẫn biết thế...tình ta hoài cách trở
Thì làm sao em dám hỏi dám mơ
Chẳng trách ai...chẳng hoài vọng chữ chờ
Khi thế giới bên em đều quạnh quẽ
Vẫn biết thế...tình yêu nào có thể
Bền vững lâu khi hai kẻ tìm quên
Và tim mơ chưa nắm giữ ước nguyền
Thì luôn vẫn...em nào đâu có hỏi
Chẳng trách anh khi tình không tiếng gọi
Dòng thơ buồn khắc khoải để sầu đau
Một tiếng "yêu" chưa thốt tự ban đầu
Mà đã chết trong niềm đau dằn vặt
Em vẫn thế dù tim lòng héo hắt
Dù u sầu tím ngắt cả hồn sâu
Dù thương yêu phủ tím cả một màu
Vẫn câm lặng...em nào đâu có hỏi
Và dù hỏi...anh lặng câm không nói
Hỏi làm chi chỉ tội nỗi vấn vương
Thà chắt chiu để gậm nhấm đêm trường
Cho quên hết niềm đau vào dĩ vãng... |
|
Qua thăm Tuyết Trang đọc bài thơ hay lắm .. nhưng buồn .. chúc Tuyết Trang luôn vui khỏe - Bình an và Hạnh phúc
Trả lờiXóaDạ....Rất vui được anh Quang Thái ghé thăm và chia sẽ tâm tư cùng bài thơ nhà TT....Em chúc anh luôn khỏe, hạnh phúc.
XóaLâu lắm không về ngôi nhà này .. hôm nay may mà còn nhớ đường và về đây .. rồi ghé thăm Tuyết Trang đọc bài thơ hay lắm .. nhưng buồn .. chúc TT luôn vui khỏe - Bình an và Hạnh Phúc
Trả lờiXóaThật sự đã khá lâu anh Thế Sùng mới ghé thăm ngôi nhà của TT nha....Em rất vui thấy anh sang....TT kính chúc cho anh Thế Sùng luôn hạnh phúc, khỏe mạnh anh nha....Khi có thời gian anh nhớ thường tới ngôi nhà TT em nhé!....
Xóa