|
|
|
|
Thứ tư sang chợt lòng nghe lưu luyến
Vở học trò dấu vội những giòng thơ
Để trong tim cứ vương nỗi thẫn thờ
Lời mơ ước một lần chưa cạn tỏ
Gió xôn xao đang tràn về trước ngỏ
Thứ năm rồi mà ngỡ đã rời xa
Tìm trong mơ những dấu vết thiết tha
Cho thứ sáu chợt về trong nuối tiếc
Thứ bảy buồn lệ sầu dâng mắt biếc
Áo trắng nằm đơn chiếc đợi chờ ai
Một tuần qua còn lại tiếng thở dài
Ngày chủ nhật trở về trong mong đợi...
Trót yêu thương nhưng cũng đành câm nín
Để đường tình hoang phế đến cô liêu
Ngẫm cuộc đời sao cứ mãi hắt hiu
Buồn lây lất tháng ngày mang nhung nhớ
Anh hiện diện nhưng tim lòng bỡ ngỡ
Để bâng khuâng em ôm mãi tình mơ
Có khi nao anh hiểu nỗi đợi chờ
Và em sống bằng cõi hồn băng giá
Em vẫn biết trong anh...em tất cả
Là nguồn thơ là mầm sống dưỡng sinh
Để cho anh tạo dựng một bóng hình
Nhưng cơn gió vô tình trôi cuốn dạt
Để cho anh một nỗi buồn man mác
Để cho em tan tác những giấc mơ
Và trong em còn lại những hững hờ
Thời gian đến mang ta vào hoài niệm
Em đã biết và khi nao tìm kiếm
Một dòng đời đà lặng lẽ trôi qua
Nó mang đi bao nhiêu nỗi thiết tha
Để còn lại trong ta lòng hối tiếc...
Em xin hỏi mùa đông nào đã nhủ
Tay đan tay trong bóng rũ sương chiều
Ta hẹn nhau…chân đợi bước chân yêu
Vui khúc khích… buồn cho nhiều tan vỡ.
Đã biết mấy đông
sang đông đến lỡ
Lòng vẫn thương đến bỡ ngỡ nghẹn ngào
Kỷ niệm mình một thời lạc mây cao
Nay xao xuyến lòng dạt dào giao động.
Em khẽ gọi mùa đông ơi! Gió lộng
Lộng tim em lộng giữa mộng đất
trời…
Giọt buồn nào đọng khóe mắt môi tươi?
Gió rung nhịp màn sương trời trên tóc.
Đông sẽ hết anh yêu…đứng có khóc
Lạnh sẽ qua xuân tới góc trời
tình
Cho hồn em xây mộng cuộc đời xinh
Như trời đất vấn hồi sinh muôn thưở.
Mùa đông đến hồn em tình mở cửa
Nỗi khát khao đã cháy nữa hôm qua
Tình em chờ tình đợi nắng và hoa
Gửi anh sưởi cõi lòng hòa thương nhớ...!
Gởi anh một đoá hoa lòng
Nở trên vạn nẽo cánh đồng quê hương
Hoa em...một đoá tình thương
Ươm mầm từng hạt trên đường nước non
Đoá hoa thắm vạn sắt son
Của người xứ Việt luôn tròn thuỷ chung
Xa quê cách trở mịt mùng
Nhưng lòng nhớ mãi quyết không đỗi dời
Hoa lòng một đoá anh ơi
Dù trong mưa gió tơi bời vẫn tươi
Xinh như môi trẻ thơ cười
Thơm như hoa sửa của người mẹ yêu
Hoa lòng em hái mỗi chiều
Trao anh từng đoá tình yêu quê mình
Mong anh giữ mãi nụ xinh
Ngàn năm đậm nét ân tình trong tim...
Em vẫn nhớ nhớ
hoài hàng phượng vĩ
Từng chiều về anh
đứng đợi ngóng trông
Và nụ hôn làm đôi
má em hồng
Lời hò hẹn bên tai
còn êm dịu.
Em vẫn nhớ những
khi em nũng nịu
Bắt anh đền chùm
hoa giấy xinh xinh
Anh ghẹo em hoa ấy
chẳng có tình
Anh đến nhé nụ hôn
nồng thật đậm.
Kỷ niệm xưa những
ngày dài đầm ấm
Vẫn trong lòng ghi
nhớ chẳng hề phai
Đường nhà em ngày ấy
anh muốn dài
Vẫn còn đó thiếu
chân người đưa đón.
Rồi những chiều
cúi đầu trong vành nón
Em âm thầm đếm giọt
lệ tình rơi
Thương nhớ anh chỉ
chua xót ngậm ngùi
Đời không trọn hai
ta đường hai lối.
Đường hò hẹn giờ
đây xa vời vợi
Tìm dáng ai chỉ
khoảng trống vu vơ
Để tim em những
đau xót thẫn thờ
Bởi còn lại cuộc
tình không mờ nhạt...